Thứ Tư, 23 tháng 5, 2012

22.5 Im lặng để bình yên

Sắp sang ngày rồi, nếu tôi đi ngủ sớm, tôi sẽ không vướng vào những nỗi buồn không dám nên lời.
Giá như... giá như... tôi chưa nói với ai về người ấy, giá như... giá như tôi chưa bao giờ đồng ý với bạn điều gì để mình phải cố giữ lại một lời hứa... để tôi cố gắng vun vén...
Thử hỏi tại sao tôi lại mắc phải một cơn say nắng, thử hỏi tại sao tôi lại mong gặp người ta, tại sao tôi lại nhận nhiều sự quan tâm đến vậy... Và tại sao ... tại sao?
Từ bao giờ tôi bắt đầu nhìn ảnh người ta, từ bao giờ tôi lặng lẽ vào trang cá nhân ấy và rồi lặng lẽ bước ra, tôi sợ... sợ người ta biết... Tôi đang say nắng ai đó...

Buồn, tôi ngồi suy nghĩ một mình về những điều bạn tôi nói về người ta, về những gì người ta nói về bạn tôi, ... Tôi cảm thấy rằng... tôi không nên... Tôi tìm một chút gì đó tâm trạng mình trong những ca khúc buồn, chợt nhận ra mắt mình đang cay cay... Ngốc quá con người trong tôi, nhưng tôi nào làm gì tốt hơn... Tự nhủ tôi đã lớn... Đừng nghĩ về những vụng dại, đã qua rồi những suy tư dành cho ai đó, .. Và hãy quên đi,,,
Bởi rồi, nắng cũng sẽ tắt khi mưa về, cuộc sống lại trôi đi giữa nắng và mưa... Đó không phải là gì cho tất cả ...


Tôi nên chọn cách im lặng, và cố gắng đi qua nó, nhẹ nhàng thôi, thầm kins thôi, ,,,, rồi tôi sẽ bình yên,,, Cố gắng nhé!!!http://www.youtube.com/watch?v=i7cIyLHzfzk